Những bài thơ đặc sắc 27
TA NHỚ NHAU
(Thuận Nghịch-Bát điệp-Độc vận)
ANH lịm nỗi lòng giữa NHỚ EM
NHỚ từng môi giọng diệu kỳ EM
ANH hoài thỏa dạ ngon ngào NHỚ
NHỚ mãi lâng tình quấn quyện EM
ANH ủ ấp đời loang dội NHỚ
NHỚ thầm vang cõi lộng chuyền EM
ANH vằng vặc mộng thơm choàng NHỚ
ANH lịm nỗi lòng giữa NHỚ EM
EM NHỚ giữa lòng nỗi lịm ANH
NHỚ choàng thơm mộng vặc vằng ANH
EM chuyền lộng cõi vang thầm NHỚ
NHỚ dội loang đời ấp ủ ANH
EM quyện quấn tình lâng mãi NHỚ
NHỚ ngào ngon dạ thỏa hoài ANH
EM kỳ diệu giọng môi từng NHỚ
EM NHỚ giữa lòng nỗi lịm ANH
Sưu tầm.
MỘNG VỀ NHAU
ANH về MỘNG gửi nhớ thầm EM
MỘNG buổi cau trầu dạm cưới EM
ANH thỏa dạ chờ say mãi MỘNG
MỘNG lèn tim luyến nghĩ hoài EM
ANH dường biển nắng mang đầy MỘNG
MỘNG ngỡ sao trời dọi sáng EM
ANH đến diệu huyền mơ giấc MỘNG
ANH thờ thẫn MỘNG ước cùng EM
EM cùng ước MỘNG thẫn thờ ANH
MỘNG giấc mơ huyền diệu đến ANH
EM sáng dọi trời sao ngỡ MỘNG
MỘNG đầy mang nắng biển dường ANH
EM hoài nghĩ luyến tim lèn MỘNG
MỘNG mãi say chờ dạ thỏa ANH
EM cưới dạm trầu cau buổi MỘNG
EM thầm nhớ gửi MỘNG về ANH
Sưu tầm.
TRƯỜNG CŨ – TÌNH XƯA
Nghiêng nắng thơ lòng trải xuống đây
Mà loang âm nhớ vọng vang đầy
Nào đâu năm tháng vầy nhung lụa
E bợt ân tình lọt kẻ tay
Hỡi phượng bao mùa choàng nẻo ấy
Ơi trường mấy nuộc giữ triền nay
Mình ta thơ thẩn chiều hoang lạnh
Nghe kỷ niệm về thoáng dại ngây
…………….
Nghe kỷ niệm về thoáng dại ngây
Mấy nào hương cũ sót cùng nay
Thềm xưa lạc cánh sầu neo dạ
Lớp cũ phiêu hồn úa rã tay
Chi nữa sắc tài hôm hẹn ước
Còn đâu thi phú buổi sum đầy
Chiều loang ký ức nhàu tâm tưởng
Nghiêng nắng thơ lòng trải xuống đây
Sưu tầm.
BẠN CŨ TRƯỜNG XƯA
Mỗi độ thu vàng trở lại đây
Trường xưa bạn cũ thảo thơm đầy
Cây bàng lá đỏ rơi về cội
Nghĩa đạo ân ngời ủ nắm tay
Dẫu ở ngàn phương tìm chúng bạn
Cho tràn mọi ngả đến hôm nay
Thầy cô rạng rỡ bao màu áo
Cảm động cho hồn mãi ngất ngây
…………….
Cảm động cho hồn mãi ngất ngây
Dâng trào mắt lệ hỏi ngày nay
Người ra viễn xứ xây lầu mộng
Kẻ luyến quê nhà vỡ ruộng tay
Vẫn ghẹo môi hồng da trắng trẻo
Còn thương vẻ đẹp mắt đong đầy
Tình yêu thuở trước giờ nguyên vẹn
Mỗi độ thu vàng trở lại đây
Sưu tầm.
THẦY – BẠN
(Thuận Nghịch độc)
Lòng thẫm đẹp thơ của giáo Thầy
Sáng miền thêm bạn giúp nhòa ngây
Mong lời đượm khúc mơ hoài trỗi
Góp nghĩa vài phiên ước mãi dầy
Đong vận thảo lừng mê huyễn nọ
Trải từ loang ngát ảo huyền đây
Trong trời đất nghĩa ân tình xướng
Lòng thẫm đẹp thơ của giáo Thầy
Thầy giáo của thơ đẹp thẫm lòng
Xướng tình ân nghĩa đất trời trong
Đây huyền ảo ngát loang từ trải
Nọ huyễn mê lừng thảo vận đong
Dầy mãi ước phiên nồng tứ góp
Trỗi hoài mơ khúc đượm lời mong
Ngây nhòa giúp bạn thêm miền sáng
Thầy giáo của thơ đẹp thẫm lòng
Sưu tầm.
MẾN THẦY
Lòng bạn hiểu ta cảm mến thầy
Đất trời nghiêng ngả dạ thơ ngây
Mong chờ giận dỗi hôm tình thắm
Đợi ngóng yêu thương buổi nghĩa dầy
Đong đếm vẫn tìm mơ dáng hỡi
Nguyện cầu luôn ước mộng người đây
Trong ngần mắt nhớ nhung thờ thẫn
Lòng bạn hiểu ta cảm mến thầy
Thầy mến cảm ta hiểu bạn lòng
Thẫn thờ nhung nhớ mắt ngần trong
Đây người mộng ước luôn cầu nguyện
Hỡi dáng mơ tìm vẫn đếm đong
Dầy nghĩa buổi thương yêu ngóng đợi
Thắm tình hôm dỗi giận chờ mong
Ngây thơ dạ ngả nghiêng trời đất
Thầy mến cảm ta hiểu bạn lòng
Sưu tầm.
VALENTINE – I LOVE YOU
A nh đắm mùi hương của quế quỳnh
L uôn nồng diệu ngát tỏa ngàn xinh
E m vầy nguyệt thắm ngời muôn đỉnh
N ắng dậy mùa thơm rạng chúng mình
T hơ thẩn trong chiều loang nẻo chính
I m lìm giữa buổi đượm nguyền trinh
N ước mây hòa quyện nào toan tính
E ấp hoài chi hỡi bạn tình
I m ắng mà nghe chuyện ái tình
L âu bền ấp ủ cõi hồn trinh
O anh ca khúc mộng thơm lừng tính
V e réo nguồn yêu đọng kết mình
E ngại nghi ngờ thêm bất chính
Y ên bằng tin tưởng mãi ngời xinh
O ng vờn bướm lả hoài tương kính
U i đẹp làm sao một đóa quỳnh
Sưu tầm.
VALENTINE
I m nghe mộng khúc thoảng hương quỳnh
L ộng lẫy trăng huyền vẽ ánh xinh
O anh hót sau vườn vang phố tỉnh
V ạc kêu dưới núi rộn tim mình
E dè nụ ái mê hồn tĩnh
Y êu quý môi hồng diệu nét trinh
O m mãi trong lòng chưa nói định
U ống say chén rượu của nhân tình
V ào yêu đã ngấm vị men tình
E thẹn trao người một chữ trinh
R ạo rực tâm hồn bay đến đỉnh
Y nguyên thể xác nguyện trao mình
M ơ nhà có trẻ cười môi phính
U ơm hạt cho mầm nở nụ xinh
C uộc sống vui vầy bao tiếng nịnh
H ào quang lấp lánh một bông quỳnh
Sưu tầm.
QUÂN HÀNH CA
(Giao cổ)
Chiến trường xe pháo chập chùng xa
Lừng lẫy muôn đời sử sách ta
Băng thủy bộ canh chừng biển cả
Dựng xây biên lũy lướt quan hà
Hùng tâm dũng mãnh tràn cây lá
Chí khí kiêu hùng lộng khúc ca
Nợ nước ơn đền thân tráng mã
Bọc thây da ngựa kể chi mà…
………………….
Bọc thây da ngựa kể chi mà…
Kèn thúc quân hành Tổ quốc ca
Vững thệ dầm mưa gìn núi đá
Bền gan đội gió giữ sơn hà
Nam nhi vạn lối ngời tim thỏa
Quân tử trăm điều vượt chướng qua
Chén rượu bồ đào nung chí cả
Chiến trường xe pháo chập chùng xa
Sưu tầm.
KHẢI HOÀN CA
Giữ vẹn quê mình chốn đảo xa
Quân thù ngấp nghé định vào ta
Vùi thây bảy tấc cho loài quạ
Rũ xác mười phương tận hải hà
Rạng rỡ tình yêu miền biển cả
Vui mừng chiến thắng khải hoàn ca
Tha hồ ruộng nhảy đầy tôm cá
Tổ Quốc bình yên đẹp lắm mà
…………….
Tổ Quốc bình yên đẹp lắm mà
Câu hò mượn gió đẩy lời ca
Từ nơi núi thẳm vùng hang đá
Đến chỗ rừng sâu nẻo nguyệt hà
Cửa ngõ nào lơi cùng hết dạ
Biên thuỳ vững chắc thuộc về ta
Đồng tâm hiệp sức cùng nhau đã
Giữ vẹn quê mình chốn đảo xa
Sưu tầm.
BUỔI HỌC CUỐI CÙNG
TIẾNG trống bâng khuâng buổi cuối cùng
VE đàn bản nhạc tiếng rưng rưng
NỨC lòng mong để thời gian chững
NỞ phượng làm chi sợi nắng chùng
BUỒN thế bao ngày nâng trí vững
HƠN nhiều những lúc học bài chung
TIẾNG tim nhỏ máu hồn lơ lửng
LÒNG vẫn hoài mơ giã biệt đừng
BIẾT phải chia tay chẳng thể đừng
AI vừa nán lại nỗi sầu chung
CÒN bao kỷ niệm lòng như cũng
NHỚ mãi thầy cô dạ bỗng chùng
ĐẾN cảnh mai tìm ơn nghĩa dựng
ÂN tình lại khiến lệ lòng rưng
TÌNH chưa kịp nói ai hờ hững
KHÔNG được chờ nhau để bước cùng
Sưu tầm.
MẸ CÒN
Mẹ đã vì con mỏi sức đời
Cho dầu bão tố mặt hoài tươi
Thời gian khỏa bạc màu sương ánh
Quá vãng còn thơm nẻo mộng cười
Nhã nhặn tâm tình vui vẻ chốn
Trầm ngâm nghĩ ngợi chứa chan người
Gà non vụt lớn nhờ tay mẫu
Biển rộng ơn này mãi nhớ ơi
Sưu tầm.
MẸ MẤT
Người ơi mãi nhớ thuở lâm bần
Mẹ vẫn gan vàng lúc lả thân
Giữa gió ngừa trông đàn trẻ dại
Ngoài mưa chặn ướt lũ con gần
Triền miên tối mịt đìu hiu vẻ
Kĩu kịt đêm mù tất tả sân
Ngã xuống đời chưa hề hưởng ngọt
Ngùi thương bóng mẫu phải xa dần
Sưu tầm.
MẸ NAY
Mẹ rỗi vào net biết cảnh đời
Ra đường dáng vẻ vẫn còn tươi
Cùng con thả bước xinh dường mộng
Cạnh bố làm duyên khẽ mỉm cười
Nhiệm sở nhiều công nhờ chỗ má
Nhà ta đủ việc đến tay người
Gia đình hạnh phúc hoài vui vẻ
Cuộc sống êm đềm thoả mãn ơi
Sưu tầm.
MẸ XƯA
Đời bao khó nhọc cảnh thanh bần
Mẹ vẫn cam lòng khổ tấm thân
Vận đã xa trời không thể khác
Ngày đang chạm đất cũng thêm gần
Chờ con khắc khoải đau lòng dạ
Đợi cháu âu sầu tủi ngõ sân
Những giọt mưa dầy vương mắt đỏ
Nhìn theo bóng hạc đã phai dần
Sưu tầm.
MỪNG BÁO CHÍ VIỆT NAM
(THTK-Bằng Trắc-Giao cổ)
CHỞ vạn niềm tin để tạo đà
BAO link báo mạng trỗi thiên hà
NHIÊU lòng chính trực từng gieo sạ
ĐẠO đức chân tình mãi rót sa
THUYỀN vững tinh thần dù bị đá
KHÔNG ngời tâm huyết chẳng hề la
KHẲM lưu sự nghiệp hằng cao cả
ĐÂM MẤY THẰNG GIAN BÚT CHẲNG TÀ
ĐÂM loài ác nghiệt luôn cần nhắm
MẤY bọn nhũng tham thường trốn thẳm
THẰNG kém duồng phe ngạo nghễ nằm
GIAN hùng sẵn bạc tèm lem cắm
BÚT thiêng cuồn cuộn có khi đằm
CHẲNG sợ lòng nhân hoài thiết thắm
TÀ tặc quét tan lộng ánh rằm
CHỞ BAO NHIÊU ĐẠO THUYỀN KHÔNG KHẲM
SƯU TẦM.
BÚT ĐUỔI TÀ
CHỞ những yêu thương tiếng đượm đà
BAO quanh Tổ Quốc tận quan hà
NHIÊU tình trải rộng thân nào sá
ĐẠO mấy vun đầy giặc ắt sa
THUYỀN nhỏ nhoi nào đâu sợ ngã
KHÔNG cần phải lụy biển bao la
KHẲM quân cướp giữa ban ngày há
ĐÂM MẤY THẰNG GIAN BÚT CHĂNG TÀ
ĐÂM vào lũ giặc cung tên nhắm
MẤY đận quân thù chui lỗ thẳm
THẰNG phải phanh thây ở đất nằm
GIAN thì có bữa mang nhà cắm
BÚT ngòi sắc tựa lưỡi gươm thần
CHẲNG bọn yêu ma lòng dạ thắm
TÀ đuổi hết mau sáng nguyệt rằm
CHỞ BAO NHIÊU ĐẠO THUYỀN KHÔNG KHẲM
Sưu tầm.
MỘNG TRÚC-QUỲNH
(Thuận Nghịch độc)
Đồng nguyện ái ân thỏa đượm nồng
Trúc-Quỳnh duyên hiệp kết lời mong
Sông nguyền thắm mượt phơi làn biếc
Nẻo lạc vàng thơm tỏa ánh hồng
Hồn níu nguyệt yêu mê mải gọi
Dạ lèn trâm ước ngọt ngào trông
Đông sàng đợi gió mùa hương quyện
Bồng bế điệu mơ lịm mãi lòng
Lòng mãi lịm mơ điệu bế bồng
Quyện hương mùa gió đợi sàng đông
Trông ngào ngọt ước trâm lèn dạ
Đợi mải mê yêu nguyệt níu hồn
Hồng ánh tỏa thơm vàng lạc nẻo
Biếc làn phơi mượt thắm nguyền sông
Mong lời kết hiệp duyên Quỳnh-Trúc
Nồng đượm thỏa ân ái nguyện đồng
SƯU TẦM.
ĐỜI HẠNH PHÚC
Đồng tâm hợp ý ngỏ duyên nồng
Phúc hạnh đêm ngày ái đợi mong
Sông nhớ nước nguồn mưa mát dịu
Bến yêu thuyền buổi nắng tươi hồng
Hồn ngây ngất thả trời mây ngóng
Mắt vẩn vơ nhìn ánh nguyệt trông
Đông hết lạnh mình ta đẹp mãi
Bồng lai chốn mộng đắm say lòng
Lòng say đắm mộng chốn lai bồng
Mãi đẹp ta mình lạnh hết đông
Trông nguyệt ánh nhìn vơ vẩn mắt
Ngóng mây trời thả ngất ngây hồn
Hồng tươi nắng buổi thuyền yêu bến
Dịu mát mưa nguồn nước nhớ sông
Mong đợi ái ngày đêm hạnh phúc
Nồng duyên ngỏ ý hợp tâm đồng
Sưu tầm.
MÊ MAN (Điệp âm)
Nhiều đêm mơ mộng-ngóng theo hình
Cứ ước ao hoài-mãi đẹp xinh
Hạnh ngộ hoan nồng-rong nguyệt tính
Quỳnh tương đượm thắm-đẫm duyên tình
Xin đừng giỡn cội-rồi lơ lỉnh
Chớ để trêu lòng-bỗng sợ kinh
Đã hẹn trăng nguồn-luôn ái vĩnh
Thì mong giữ vẹn-chén tâm nhìn
…………….
Thì mong giữ vẹn-chén tâm nhìn
Để ước mơ ngời-khỏi thất kinh
Rạng rỡ loan rồng-trong nẻo chính
Triền miên hương lửa-giữa cung tình
Lòng ơi nguyệt đẫm-trầm mê tỉnh
Mộng hỡi thơ cường-phượng trỗi xinh
Cầu khấn đất trời-khơi ước thỉnh
Nhiều đêm mơ mộng-ngóng theo hình
SƯU TẦM.
TRĂNG LẶNG
Vẫn ngóng về ai – trải nhớ hình
Mơ ngày hạnh ngộ - khổ người xinh
Trời Nam hứa hẹn – quên ân nghĩa
Đất Bắc chờ trông – mộng ái tình
Gặp gỡ mà chi – si dại thế
Song hành để phải – ngại ngùng kinh
Nhiều khi gió cuốn – luôn bờ cảm
Lộng lẫy vàng trăng – lặng lẽ nhìn
………………..
Lộng lẫy vàng trăng – lặng lẽ nhìn
Đêm huyền ảo mị - nghĩ mà kinh
Lờ mờ thấu hiểu – yêu là bệnh
Lạ lẫm trầm mê – để vướng tình
Hạnh phúc dài thêm – êm dịu ngọt
Trang đời rộng mở - rỡ ràng xinh
Lời thơ thắm đượm – ươm mầm ái
Vẫn ngóng về ai – trải nhớ hình
Sưu tầm.
MỘNG MỊ (Giao cổ)
Mộng mị trùm bao giữa nguyệt hà
Ơi tình ngan ngát cõi mù xa
Buồn chăn gối chập chùng cơn huyễn
Lặng lẽ giấc uyên vọng tiếng gà
Vẫn muốn thêm dài câu ước phụng
Mà nào có được khúc đàn hoa
Vàng trăng ơi hỡi vàng trăng nguyện
Rải xuống lòng mê khuỷnh ấm hòa
Khoảnh ấm trần gian đượm ái hòa
Cho nguyền thôi tủi buổi tình xa
Mà sao ngúng nguẩy nhiều như thế
Lại nữa tèm lem lắm vậy cà
Ngơ ngáo bên đời say tửu lượng
Bơ phờ giữa thế ngọng lời ca
Và mây với gió về đâu nhỉ
Trống trải mùa thương tủi xót òa
SƯU TẦM.
CHIÊM BAO
Chiêm bao gặp gỡ cuối Ngân hà
Chỉ có đôi mình thỏa nhớ xa
Đã biết tình trao chìm suối ngọc
Mà sao mộng ước trải canh gà
Mờ sương khói hão huyền môi ấm
Huyễn hoặc tay mềm ảo cánh hoa
Trở nguyệt tan tành ôi nguyệt trở
Màn đêm sóng sánh lệ rơi nhoà
………………
Màn đêm phủ xuống cảnh giao hoà
Cũng bởi yêu thầm nhớ trộm xa
Ví phỏng trời thương cho phận nhé
Nào đâu ái nhận kết duyên cà
Lòng ghen trỗi dậy mờ tâm tưởng
Nỗi tủi ôm choàng lịm tiếng ca
Hẹn kiếp này thôi đành lỡ dở
Đời như giọt nước vỡ tan oà
Sưu tầm.
MỘNG ẢO
(Thuận Nghịch độc)
Ai chờ đợi rũ úa triền cau
Thẫm héo mùa yêu dạ xám màu
Cài nguyệt bóng trơ rời rã nuối
Xót lòng thân nhão dặc dằng chau
Hai trời oán hận tình hương lả
Một nẻo sầu thương ái sắc nhàu
Nhài phí lãng duyên thờ thẫn nuộc
Phai tàn mộng ảo miệt mài đau
Đau mài miệt ảo mộng tàn phai
Nuộc thẫn thờ duyên lãng phí nhài
Nhàu sắc ái thương sầu nẻo một
Lả hương tình hận oán trời hai
Chau dằng dặc nhão thân lòng xót
Nuối rã rời trơ bóng nguyệt cài
Màu xám dạ yêu mùa héo thẫm
Cau triền úa rũ đợi chờ ai
SƯU TẦM.
VƯỜN CAU
Ai về nhớ cảnh đẹp vườn cau
Bóng ngả trời xanh vẫn đượm màu
Cài yếm lả lơi tà nhẹ vẫy
Thả hồn ngơ ngác mặt buồn chau
Hai lìa ngõ mộng tan rời nát
Nửa cắt vầng trăng vụn vỡ nhàu
Nhài ngát toả hương nồng dịu mãi
Phai tàn sắc diễm để đời đau
Đau đời để diễm sắc tàn phai
Mãi dịu nồng hương tỏa ngát nhài
Nhàu vỡ vụn trăng vầng cắt nửa
Nát rời tan mộng ngõ lìa hai
Chau buồn mặt ngác ngơ hồn thả
Vẫy nhẹ tà lơi lả yếm cài
Màu đượm vẫn xanh trời ngả bóng
Cau vườn đẹp cảnh nhớ về ai
Sưu tầm.
Võ Nhật Trường @ 13:15 16/08/2018
Số lượt xem: 555
- Thơ tình còn mãi 139 (07/08/18)
- Thơ học đường 06 (04/08/18)
- Thơ tình còn mãi 132 (01/08/18)
- Những bài thơ hay 143 (01/08/18)
- Những bài thơ hay 142 (31/07/18)
Hỡi phượng bao mùa choàng nẻo ấy
Ơi trường mấy nuộc giữ triền nay
Mình ta thơ thẩn chiều hoang lạnh
Nghe kỷ niệm về thoáng dại ngây
Đời bao khó nhọc cảnh thanh bần
Mẹ vẫn cam lòng khổ tấm thân
Vận đã xa trời không thể khác
Ngày đang chạm đất cũng thêm gần
Chờ con khắc khoải đau lòng dạ
Đợi cháu âu sầu tủi ngõ sân
Những giọt mưa dầy vương mắt đỏ
Nhìn theo bóng hạc đã phai dần
Hồn ngây ngất thả trời mây ngóng
Mắt vẩn vơ nhìn ánh nguyệt trông
Đông hết lạnh mình ta đẹp mãi
Bồng lai chốn mộng đắm say lòng
Lòng say đắm mộng chốn lai bồng
Mãi đẹp ta mình lạnh hết đông
Trông nguyệt ánh nhìn vơ vẩn mắt
Ngóng mây trời thả ngất ngây hồn
Hồng tươi nắng buổi thuyền yêu bến